LỜI HOẠN THƯ
Sao mọi người cứ gọi tên em?
Để đặt cho những trận cuồng ghen độc ác
Em sinh ra là tiểu thư khuê các
Có học, có ăn đủ hiểu được lẽ đời
Em mang thân phận nữ nhi thôi,
Nên buộc phải bó mình theo tam tòng tứ đức
Cũng là con người biết yêu ghét,
Sao phải chịu ấm ức?
Khi chồng giấu em ở cùng với cô gái làng chơi
Kiều đáng thương trong con mắt người đời
Vì chuộc cha mà phải bán đi thân xác
Trong mắt em ghen, cô ấy như loài cỏ rác
Cướp chồng người, mang danh kẻ thứ ba
Em biết ghen, bởi em chỉ đàn bà
Không muốn sẻ chia chồng cho bất kỳ ai khác
Nhưng em đâu có ác
Ghen rất nhẹ nhàng, dằn mặt cũng nương tay
Lửa nộ ghen nào đâu biết đúng sai
Em vẫn biết xót thương Kiều lận đận
Chưa khi nào em đuổi cùng giết tận
Ân oán về sau,
Cô ấy hiểu rõ ràng…
Mấy trăm năm, giờ em thấy hoang mang
Em giữ chồng, ghen văn minh là thế.
Cớ sao trên miệng đời dâu bể
Có cái tên “ Ghen cuồng dại Hoạn Thư”?
Bởi em có ghen,
Nhưng
Ghen rất nhân từ…
CM