Đây là câu chuyện từ Mỹ gửi về họ nói rằng tổng thống Obama trước khi sang thăm Việt Nam có đến trung tâm bói toán lừng danh ở Mỹ để xem chuyến đi của mình thế nào. Tại đây tập trung tất cả các tinh hoa về bói toán chiêm tinh, phong thủy của tất cả các nền văn minh trên thế giới từ Á , Âu , Mỹ, Phi, đủ cả, từ kinh dịch các quẻ trong Hà đồ, âm dương ngũ hành đến các sao tốt xấu trong chiêm tinh, bài tây, rồi đạo phật, đạo Ba la môn, đạo Hồi…Đặc biệt có cả bói Kiều của Việt nam. Khi Obama đến trung tâm họ hỏi :”Ngài muốn xem bói theo kiểu nào ?’’
Obama nói:”Tất nhiên là bói Kiều rồi sang Việt Nam mà”
Thế rồi họ dẫn Obama vào một phòng của trung tâm, ngoài cửa là hình vẽ bìa sách Kiều của Nguyễn Du với hình Kim Trọng và Thúy Kiều có chua thêm một câu thơ “Tình trong như đã, mặt ngoài còn e”.Trong phòng chính giữa là bàn thờ hai người con gái một là Giác Duyên, một là Thúy Kiều, một quyển Kiều mà bìa sách đã mô tả, một bát hương vài cốc nước trắng. Cạnh bàn là hai chiếc ghế ngồi, một cái ở chính diện, một cái ở bên phải. Ông thầy là một người Mỹ gốc Việt, râu trắng lông mày trắng da dẻ hồng hào tay chống gậy trúc như một tiên ông bước ra từ phòng bên mời tổng thống ngồi ghế chính diện, còn ông ngồi ghế bên. Sau khi an tọa, ông thầy dựng cây gậy trúc vào mép bàn rồi chậm rãi nói:
– Con thành tâm xem ta phán thì con phải thực hiện nghiêm túc các bước ta dặn.Thứ nhất tự tay con thắp hai nén nhang một nén con cắm vào bát hương, một nén đặt lên quyển sách trước mặt con. Hai tay con chắp lại vái đủ ba vái rồi đặt quyển Kiều lên đầu, tay chắp trước ngực và khấn sao cho rành rõ. Thứ hai là nội dung khấn “ Con lại vãi Giác Duyên con lại tiên Thúy Kiều con là Obama tổng thống thứ 44 của hợp chủng quốc Hoa Kỳ con muốn xin một quẻ bói trong chuyến vi hành sang khu vực châu Á nói chung và sang Việt nam nói riêng, có gặp trở ngại gì không, và phải mang thứ gì tặng họ, rồi tương lai cuộc gặp gỡ này ra sao, lòng thành xin được chứng giám cẩn cáo. Thứ ba con đặt quyển sách xuống, cắm nén nhang vào bát hương, hai tay cầm quyển sách lên kính cẩn ấp vào ngực hai mắt nhắm lại trong khoảng 10 giây, rồi đưa sách ra phía trước trong khi mắt vẫn nhắm con từ từ mở sách ra bằng hai tay đặt xuống bàn còn ta sẽ phán. Con có làm được không.
– Dạ con làm được. Tổng thống Obama nói rồi thực hiện như lời thầy dăn.
Quyển Kiều được TT mở ra đặt trên bàn ông thầy cầm lên và bắt đầu phán:
– Con mở được từ câu 317 đến câu 356 nội dung thế này ta đọc cho con nghe rồi ta sẽ phán
Vội về thêm lấy của nhà
Xuyến vàng đôi chiếc khăn là một vuông
Thang mây dón bước ngọn tường
Phải người hôm nọ rõ ràng chẳng nhe
Sượng sùng giữ ý rụt rè
Kẻ nhìn rõ mặt người e cúi đầu
Rằng :”Từ ngẫu nhĩ gặp nhau
Thâm trông trộm nhớ bấy lâu đã chồn
Xương mai tính đã rũ mòn
Lần lừa ai biết hãy còn hôm nay
Tháng tròn như gửi cung mây
Trần trần một phận ấp cây đã liều
Tiện đây xin một hai điều
Đài gương soi đến dấu bèo cho chăng”
Ngập ngừng nàng mới thưa rằng:
“Thói nhà băng tuyết, chất hằng phỉ phong
Dù khi lá thắm chỉ hồng
Nên chăng thì cũng tại lòng mẹ cha
Nặng lòng xót liễu vì hoa
Trẻ thơ đã biết đâu mà dám thưa”
Sinh rằng rày gió mai mưa
Ngày xuân đã dễ tình cờ mấy khi
Dù chăng xét tấm tình si
Thiệt đây mà có ích ghì đến ai
Chút chi gắn bó một hai
Cho đành rồi sẽ liệu bài mối manh
Khuôn thiêng dù phụ tấc thành
Cũng liều bỏ quá xuân xanh một đời
Lượng xuân dù quyết hẹp hòi
Công đeo đuổi chẳng thiệt thòi lắm ru”
Lặng nghe lời nói như ru
Chiều xuân dễ khiến nét thu ngại ngùng
Rằng: ”Trong buổi mới lạ lùng
Nể lòng không lẽ cầm lòng cho đang
Đã lòng quân tử đa mang
Một lời vâng tạc đá vàng thủy chung”
Được lời như cởi tấm lòng
Giở kim thoa với khăn hồng trao tay
Rằng “Trăm năm cũng từ đây
Của tin gọi một chút này làm ghi”…
Đấy con đã rõ chưa ta sẽ lần lượt nói cho con nghe. Chuyến đi này của con rất tốt, “Thang mây dón bước ngọn tường“ máy bay chở con đi rất nhẹ nhàng an toàn không bị khủng bố. Còn việc con mang quà gì đi để tặng họ thì căn cứ vào hai câu “vội về thêm lấy của nhà/ xuyến vàng đôi chiếc khăn là một vuông” món quà con tặng họ chỉ cần có tính kim khí là được việc cụ thể thì con phải tự suy nghĩ lấy. Cuộc gặp gỡ của con với đối tác diễn ra rất suôn sẻ, con được chào đón nồng nhiệt, không phải bằng đại bác hay thảm đỏ hay yến tiệc mà bằng tấm lòng của người dân xứ sở đó thể hiên ở hai câu “Đã lòng quân tử đa mang/ Một lời vâng tạc đá vàng thủy chung”. Chuyến đi này của con được mãi mãi mang một dấu ấn mãi mãi đi vào lịch sử của hai nước. Cứ đọc kỹ đoạn văn mà con mở ra để ta bói rất đúng với quan hệ giữa hai nước từ xưa đến nay nào là “sượng sùng giữ ý rụt rè/ Kẻ nhìn rõ mặt người e cúi đầu” rồi thì “Xương mai tính đã rũ mòn/ Lần lừa ai biết lại còn hôm nay”. Về tương lai cuộc gặp gỡ này còn nhiều điều vướng mắc lắm, về phía con về phía nước Mỹ thì rất sòng phẳng rồi, tỷ như ”Đài gương soi đến dấu bèo cho chăng” Về phía đối tác còn nhiều hạn chế lắm “Thói nhà băng tuyết chất hằng phỉ phong/ Dù khi lá thắm chỉ hồng / Nên chăng thì cũng tại lòng mẹ cha”. Còn kết quả thì không thể sớm được, ít ra cũng phải 15 năm sóng gió nữa, nhưng dù sao cũng là cái tiền đề để họ tin tưởng “rằng trăm năm cũng từ đây/ của tin gọi một chút này làm ghi”. Nói đến đây thầy dừng lại nhìn tổng thống đang toát hết mồ hôi, hỏi : “ Con còn gì hỏi thêm nữa không” tổng thống nói : “Thưa thầy vừa rồi thầy nói còn 15 năm sóng gió nữa là sao hở thầy”
– Cái này chỉ để chiêm nghiệm thôi người ta vẫn thường nói nước Nam như nàng Kiều trong truyện Kiều của đại thi hào Nguyễn Du. Đã từng có câu nói “Truyện Kiều còn nước Nam còn”. Kể từ khi Nàng Kiều gặp Kim Trọng rồi bao nhiêu sóng gió trải qua sau 15 năm mới tái hồi Kim Kiều. Trong khoảng thời gian đó không yên ổn lúc thì bị bọn Tú Bà, Mã Giám Sinh, Sở Khanh giầy xéo chà đạp, khi thì bị Bạc Hạnh Bạc Hà “cũng phường bán thịt,cũng tay buôn người”. Không những thế lại còn bọn ghen ăn tức ở Khuyển Ưng Hoạn Thư xía vào hành hạ, Hồ Tôn Hiến thì lừa đảo. Đấy con cứ vận vào các nước xung quanh lãnh thổ Việt Nam và cả nước Nga nữa thì rõ. Hà Nội không thể vội được đâu. Thôi nhé chúc con lên đường may mắn hẹn gặp lại
Câu chuyện Obama xem bói Kiều trước khi sang thăm Việt nam là như vậy ai tin được thì cứ tin không tin được thì cũng chả sao chuyện phiếm mà.
Cao Văn Thịnh